26 tháng 1, 2015

5 BÀI HỌC RẤT CẦN CHO CUỘC SỐNG

5 bài hc rt cn cho cuc sng
Cuộc sống dạy cho ta những bài học quý giá mà ta nên biết trân trọng để đứng vững giữa cuộc đời! Cùng đọc và suy ngẫm những bài học cuộc sống ý nghĩa!
Bài học về sự quan tâm :
Trong tháng thứ hai của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp. Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy! Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ?
Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó – cô Dorothy.
Bài học về sự giúp đỡ :
Trong một đêm mưa bão bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đã 11:30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ý đến cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đã cho bà lên xe (mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.
Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gõ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái ti vi khổng lồ ngay trước cửa nhà mình. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: “Cám ơn cháu vì đã cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đã làm ướt sũng quần áo mà nó còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi thì lúc đó cháu đã xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đã được gặp người chồng tội nghiệp của mình trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cám ơn cháu đã không nề hà khi giúp đỡ bà.”
Cuối thư là dòng chữ: “Chân thành – Bà Nat King Cole”.
Bài học về lòng biết ơn :
Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này: Ngày nọ, Jim – tên của cậu bé – sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạn tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến.
Chỉ vài phút sau, một người nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn cô phục vụ, cậu bé hỏi: “Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một ly kem nước hoa quả ạ?”. “50 xu“, cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: “Thế bao nhiêu tiền một ly kem bình thường ạ?”. “35 xu”, người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đã rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về.
Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đã bật khóc khi nhìn thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho ly kem mà Jim đã gọi – Jim đã không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi vì cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả cho một đĩa kem bình thường và một ít tiền boa cho cô.
Bài học về sự tự giác và trách nhiệm :
Xưa thật là xưa, có một ông vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường.
Một lúc sau, nhà vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: “Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây”. Xong đâu đấy, khi người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi, bỗng ông nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một món quà của đức vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
Bài học về sự hy sinh :
Đã lâu lắm rồi, nhiều năm đã trôi qua, khi tôi còn là tình nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz – cô bé đang mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.
Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát, cậu bé đã trả lời: “Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu”.
Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nhìn em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được truyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nhìn vị bác sĩ và hỏi với một giọng run run: “Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?” Thì ra, cậu bé nhỏ của chúng ta đã nghĩ rằng cậu ta sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người mình để cứu cô bé và rồi cậu sẽ chết thay em mình.
Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của mình, cậu bé đã có tất cả nhờ đức hy sinh…

Cuộc sống có câu: “Hãy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng”.

23 tháng 1, 2015

CÓ MỘT NGÔI CHÙA NHƯ THẾ

Viếng chùa Bửu Long, ngỡ lạc giữa...châu Âu
cuối tuần du lịch viếng chùa
Cầu xin Phật Tổ ban cho phước lành. (HP)

GNO - Tọa lạc tại số 81 đường Nguyễn Xiển, P.Long Bình, Q. 9, TP.HCM, chùa Bửu Long, có khuôn viên rộng hơn 11 hecta, nằm trên ngọn đồi phía Tây ngạn sông Đồng Nai.


Tháp chùa Bửu Long - nhìn từ xa, như một tòa lâu đài ẩn mình trong tán cây xanh mát
Chùa cách trung tâm TP.HCM hơn 20km - là một không gian vừa để tham quan du lịch, vừa là chốn tâm linh Phật giáo bình an, tĩnh lặng.
Chùa Bửu Long thành lập năm 1942, đến năm 2007 chùa được trùng tu và xây dựng thêm. Toàn bộ chánh điện và khuôn viên xung quanh chùa được thiết kế theo bản vẽ của HT.Thích Viên Minh, trụ trì. Sau khi hoàn thành chánh điện, Bửu Long tự giống như một tòa lâu đài sừng sững, oai nghiêm giữa đất trời.
Chùa thuộc Hệ phái Phật giáo Nguyên thủy (Nam tông) do cư sĩ Võ Hà Thuật thành lập năm 1942, đến năm 1958, ông dâng cúng cho thiền sư Hộ Tông, vị Tăng thống đầu tiên của Phật giáo Nguyên thủy Việt Nam, lập thành thiền viện Bửu Long và ông xuất gia với pháp danh Lão Tâm.
Chùa Bửu Long được xây dựng theo nét kiến trúc các chùa ở Đông Nam Á như Thái Lan, Ấn Độ… kết hợp cùng nét kiến trúc các chùa thời Nguyễn - tạo cho chùa Bửu Long có vẻ đẹp rất riêng và độc đáo.
Năm 1961, ngài Narada Mahàthera, Đức Tăng thống Phật giáo Sri Lanka tặng thiền viện một cây bồ-đề chiết từ cây mẹ tại Bồ Đề Đạo Tràng (Ấn Độ), được đem trồng trong khuôn viên chùa, nay đã được tôn tạo thành Bồ-đề Phật cảnh.


Và nhìn từ phía sau


Được biết, ngôi tháp là nơi tôn trí xá-lợi Phật, Thánh Tăng để Phật tử xa gần chiêm bái, đảnh lễ
Kiến trúc chùa theo văn hóa Phật giáo cổ đại và liên tục được trùng tu tôn tạo gồm chánh điện, Tăng xá, trai đường, khách đường, tổ đường, thiền thất của chư Tăng, Ni viện, Ni xá và am thất của Tu nữ, tịnh nhân.

Ngoài ra còn có một động khổ hạnh tưởng niệm 6 năm Bồ-tát Tất-đạt-đa tu khổ hạnh và một tượng Phật nằm (tạc từ đá granite dài 8m, nặng trên 50 tấn), xung quanh trang trí 10 trụ đèn cũng bằng đá granite, điêu khắc theo mẫu trụ đá vua Asoka (A Dục) tại các Phật tích Ấn Độ.
Chính điện ngày nay được trùng tu từ di tích cũ - nơi Tổ sư và Đại đức Lão Tâm để lại, chủ yếu là tôn tạo cho khang trang và tiện nghi hơn, nhưng vẫn giữ lại hình dáng như cũ, chỉ thêm phần tiền đường và một vài chi tiết phối hợp giữa kiến trúc Phật giáo Đông Nam Á với kiến trúc triều đại nhà Nguyễn.
Tọa lạc trên một ngọn đồi nên không khí nơi đây mát mẻ quanh năm, kết hợp với khuôn viên rộng rãi, cây xanh phủ bóng làm cho du khách cảm thấy tâm hồn thanh tịnh dịu dàng khi bước chân đến nơi này.


Ngắm ngôi tháp trong một cự ly gần qua ống kính của PV Giác Ngộ


Từ bên trong bảo tháp nhìn ra là hồ bán nguyệt xanh thẳm cùng không gian trong lành với cây xanh và nắng vàng của ngày cuối năm tĩnh lặng

Ngước mắt lên bầu trời xanh, ngắm nhìn tòa bảo tháp uy nghiêm lộng lẫy, văng vẳng bên tai là tiếng chuông gió phát ra từ trên đỉnh bảo tháp, một không gian lý tưởng để bạn gột rửa tâm hồn, tìm về chốn bình yên sau bao bộn bề của cuộc sống.
Về tới Bửu Long, ngoài việc được tìm về cội nguồn Phật giáo, Phật tử còn có dịp được chiêm bái xá-lợi Phật và Thánh Tăng. Lắng nghe tiếng giảng bài, đọc bài bằng tiếng Pali, ngôn ngữ từ thời Đức Phật - đang được chùa truyền lại cho các em nhỏ. Kết hợp với cây bồ-đề được chiết từ nhánh cây bồ-đề ở nơi Phật thành đạo tại Ấn Độ, sẽ giúp bạn tìm về một chút cội nguồn Phật giáo.


Những trụ đèn bằng đá quanh tháp tạo nên nét cổ kính, trang nghiêm


Nét kiến trúc đặc trưng của PG Nam tông trên các trụ đèn



Ngắm nhìn những tiểu tiết, những kiến trúc trong khuôn viên chùa


Con đường này, bạn có thể vừa đi vừa thở vào thở ra nhẹ nhàng, tĩnh lặng


Bóng tháp soi xuống hồ bán nguyệt



Và ở góc này, bạn như đang lạc giữa Âu châu cổ kính

Bài, ảnh: Vũ Giang


*****

18 tháng 1, 2015

HÃY HỌC CÁCH LÀM GIẦU CỦA HỌ

Xe bánh mì Việt ở Thái

Trên chiếc xe tải nhỏ sơn đủ màu sắc sặc sỡ, đôi tình nhân Thái - Việt chở nhau rong ruổi qua những nẻo đường ở Bangkok để bán bánh mì VN.



Cặp tình nhân Việt - Thái bên xe bánh mì
Chàng là cậu trai gốc Việt tên Dang Richie Phạm (29 tuổi) được sinh ra và lớn lên tại Adelaide (Úc). Nàng là cô gái Thái Lan có tên Wanicha Watanawanichkorn (thường gọi là Bo), sang Úc du học. Cả hai tình cờ quen nhau qua một người bạn chung. Cùng đi chơi trong thời gian ngắn, chàng và nàng phát hiện cả hai đều chung sở thích thưởng thức món ăn Việt, đặc biệt là bánh mì.
Tình yêu từ... ổ bánh mì
Nhà cô chú của Richie ở Úc có mở một tiệm bánh mì nho nhỏ, nên cả hai cũng thường đến “thăm cô chú” rồi “nhân tiện” thăm luôn mấy ổ bánh mì. Những lúc lên Sydney, Melbourne chơi, bận rộn gì chàng và nàng cũng phải kiếm mua bằng được mỗi đứa một ổ bánh mì rồi cùng gặm.
Ai đó có nói: “Đường đến tình yêu luôn đi qua dạ dày” quá chí lý. Chính thời gian cùng đi ăn món Việt với nhau càng làm hai người thêm khắng khít. “Dĩ nhiên, tụi mình còn chia sẻ được với nhau rất nhiều điều khác nhưng quả thật những lúc đi ăn, hai đứa thường nói chuyện rất nhiều nên càng hiểu nhau hơn”, Richie nói.
Năm 2013, Bo tốt nghiệp thạc sĩ ngành tiếp thị tại Úc và muốn về lại Thái Lan làm việc. Lúc này Bo và Richie đã yêu nhau được vài năm. Đang làm kỹ thuật viên bậc cao của hãng xe Jeep với mức thu nhập hơn 60.000 USD/năm, mối tình mãnh liệt này đã khiến Richie quyết định bỏ hết để “theo nàng về dinh”. “Gặp được tình yêu đích thực không phải dễ nên mình quyết không để vuột. Mình còn trẻ, có sức khỏe, không sợ kiếm việc không ra”, Richie cười giải thích.
Bánh mì Boy
Thật bất ngờ khi ý tưởng bán bánh mì lại không phải từ chàng trai VN Richie Phạm mà từ Bo, cô bạn gái người Thái Lan. “Thời gian du học ở Úc, tôi đã thử và rất thích món ăn VN, nhất là bánh mì. Về lại Bangkok, tôi tìm hoài mà không thấy chỗ nào bán bánh mì VN cả, thế là tôi quyết định “dụ” bạn trai bán. Nếu có bán ế, thì ăn bánh mì trừ bữa cũng... ngon mà”, Bo nheo mắt cười.
Cũng là dân ghiền bánh mì, nên nghe bạn gái đề nghị, Richie đồng ý lập tức. Thế là cô thạc sĩ Thái và chàng thợ máy Việt, mỗi người hùn vào 10.000 USD làm vốn bán bánh mì. Lý do bán bánh mì trên xe tải rất đơn giản vì “thuê mặt bằng ki ốt cố định, nhỡ chỗ đó bán ế thì sao. Chẳng thà kiếm chiếc xe tải, ế chỗ này, chạy chỗ khác bán cũng đỡ lo hơn”. Vốn là thợ sửa xe ô tô “thứ dữ”, Richie lùng mua được một chiếc xe tải cũ, giá chỉ 150.000 baht (khoảng 100 triệu đồng) rồi “độ” lại thành chiếc xe bán hàng khá đẹp mắt.



Ổ bánh mì VN đầy hấp dẫn được Richie và Bo giới thiệu khắp Bangkok
Quyết định bán bánh mì từ tháng 2.2014, nhưng chỉ riêng công đoạn học nhào bột làm bánh mì cũng khiến Richie mất 6 tháng. Anh gọi sang tiệm bánh mì của cô chú tại Úc để hỏi công thức rồi mày mò tự làm. Sau 3 tháng ngày nào cũng “nhào nhào, nặn nặn”, Richie khá tự tin mang sản phẩm của mình cho người Thái ăn thử thì bị dội ngay một gáo nước lạnh: “dở”. Thì ra do khí hậu, độ ẩm ở Úc và Thái khác nhau, nên công thức cũng không thể “bê nguyên xi” được mà phải tự gia giảm. Chưa kể, người Thái thích ăn đặc ruột hơn... Thế là lại tiếp tục mò mẫm. “Bánh mì khó nhất là công đoạn làm bột. Ở Thái lại khó kiếm loại bột ít đạm, và phải làm sao cho vỏ bánh giòn và không quá dày, để nguội không bị cứng”, anh cho biết.
Ban đầu, Richie tính lấy tên là Sài Gòn Street vì bánh mì là món ăn đường phố phổ biến nhất ở Sài Gòn nhưng Bo thực tế hơn, chữ “Sài Gòn street” người Thái khó đọc, nên quyết định lấy tên là “Bánh mì Boy” có logo là hình một cậu bé đội nón lá cho dễ nhớ, dễ kêu. “Tôi không gọi là Vietnamese sandwich, mà muốn gọi đúng tên của nó là bánh mì. Vì cũng giống như phở, bánh mì là tên gọi duy nhất và chính xác nhất của món ăn này. Người nước ngoài phải biết đó là bánh mì, chứ không phải là một loại sandwich nào cả”, Richie cho biết.
Giấc mơ bánh mì Việt
Tôi gặp đôi tình nhân bán bánh mì này ở đối diện khu chợ cuối tuần Chatuchak nổi tiếng tại Bangkok. Chiếc xe được sơn màu rất bắt mắt với thực đơn gồm năm loại: bánh mì heo quay, cá mòi, gà nướng sả, nem nướng và xá xíu. Richie sinh tại Úc nên nói tiếng Việt không sõi và cuộc nói chuyện cứ phải ngắt quãng liên tục vì khách đến mua bánh mì, Tây, Thái và cả khách cũ ăn thấy ngon nên trở lại. Ông khách người Thái tên Udomsak Leesin, nhà ở On Nut (quận Suan Luang) cách chợ Chatuchak hơn 20 km, chia sẻ: “Tôi đã từng đến Sài Gòn, ăn thử bánh mì và thấy rất ngon. Nghe nói ở Bangkok có bán bánh mì VN nên tôi phải tìm ăn cho bằng được”.



Khách hàng đến từ khắp nơi có thể thưởng thức bánh mì VN tại Bangkok - Ảnh: Nguyễn Tập
“Có phí không khi Bo lấy bằng thạc sĩ tại Úc xong rồi đi bán bánh mì?”, tôi hỏi. “Làm sao phí được, những kiến thức học được về khách hàng, thị trường, chiến lược phát triển... mình sẽ áp dụng để bán bánh mì hiệu quả hơn. Vả lại, tự mở một doanh nghiệp của riêng mình, dù nhỏ, cũng là một niềm vui đấy chứ”, cô cho biết.
Chỉ bắt đầu bán từ cuối tháng 8.2014 nhưng Bánh mì Boy đã khá nổi tiếng về một “tiệm ăn di động” bán món ăn đường phố sạch, ngon, lạ trên báo, đài tại Thái như: Voice T.V, Channel 1, BK magazine, Bangkok Post. Khách quen quay lại khá đông, nhiều người đã đến đề nghị hợp tác mở chi nhánh... “Trong tương lai, chúng tôi muốn mở rộng kinh doanh trên toàn quốc để bánh mì Việt trở thành một món ăn ưa thích của mọi người dân Thái”. Richie nói.
Là xe bánh mì lưu động, nên địa điểm bán cũng thường thay đổi. Mỗi thứ bảy, chủ nhật Bánh mì Boy bán ở Insquare JJ (đối diện chợ Chatuchak). Những ngày còn lại (trừ thứ hai) bán tại soi (hẻm) 47, đường Sukhumvit. Thỉnh thoảng lại chạy xe ra trung tâm mua sắm Siam... Xe bánh mì hay “chạy lăng quăng” nên lịch bán luôn được cập nhật trên Facebook.
Khi tôi ngồi gõ những dòng này thì Facebook của Bánh mì Boy lại nhấp nháy có thông báo mới: “Chủ nhật này chúng tôi nghỉ bán để đến thăm một trung tâm nuôi dạy trẻ mồ côi, nấu và mang đến cho chúng những món ăn VN thật ngon. Bạn nào muốn cùng đi thì liên lạc nhé”...
Giữ nguyên hương vị gốc “Ở Thái có một số nhà hàng bán món ăn Việt nhưng họ đã thay đổi cách nêm nếm cho hợp với người Thái hơn. Những khách hàng người Thái của tôi cũng thích bánh mì, nhưng họ đề nghị bánh mì phải thêm nhiều loại nước xốt hơn, nước xốt phải ngọt hơn... Tôi sẽ không làm điều đó, vì nếu làm vậy bánh mì sẽ không còn được giữ nguyên mùi và khẩu vị gốc nữa. Tôi thấy bánh mì Việt của mình rất ngon. Vì thế, tôi muốn đem đúng nguyên bản của nó để giới thiệu với người Thái”, Richie nói.
Nguyễn Tập (VP Bangkok)









      

     




15 tháng 1, 2015

CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT?

6 sự kiện thần bí được giấu kín tại Trung Quốc http://giaoducthoidai.vn/app_themes/images/icon-tag-picture.png
Trong lịch sử lâu dài của Trung Quốc, có quá nhiều sự tình bí ẩn xuất hiện cho đến nay vẫn không thể lý giải được, mỗi một sự việc đều rất kỳ quái lạ lùng, trong đó có rất nhiều sự kiện do tính chất đặc thù của nó mà bị ngăn chặn (phong tỏa) một cách đáng tiếc.
1. Nước sông Trường Giang qua một đêm đã cạn kiệt đến mức nhìn thấy đáy
Năm 1342, sông Trường Giang ở quận Thái Hưng, tỉnh Giang Tô (nay là thành phố Thái Hưng) vốn hàng nghìn vạn năm không bao giờ ngừng chảy bỗng nhiên cạn kiệt đến đáy chỉ qua một đêm. 
Ngày hôm sau cư dân ven sông nhộn nhịp thi nhau xuống vùng đất cạn nhặt di tích sót lại. Rồi đột nhiên nước hồ tràn về, khiến cho rất nhiều người bị chết đuối.
4 giờ chiều ngày 13 tháng 1 năm 1954, hiện tượng kỳ lạ này lại xuất hiện một lần nữa tại huyện Thái Hưng, tỉnh Giang Tô. Sau hơn 2 giờ, nước sông lại cuộn trào mãnh liệt đổ xuống. 
Tại thời điểm đó, bầu trời có màu vàng úa, nước sông Trường Giang đột nhiên ngừng chảy khô cạn, các tàu thuyền thay phiên mắc kẹt trên sông, sau hơn 2 giờ, nước sông mới cuộn trào chảy về…
Sông Trường Giang hàng nghìn vạn năm không bao giờ ngừng chảy, bỗng nhiên cạn kiệt qua một đêm.

2. Thân xác bất hoại của Đại sư Huệ Năng triều Đường
Đại sư Huệ Năng thời nhà Đường, là một vị có nhục thân Bồ Tát đầu tiên trong lịch sử của Trung Quốc (hay còn gọi là cao tăng đắc đạo có nhục thân bất hoại), hiện nay vẫn còn được thờ phụng tại Nam Hoa Tự – Thiều Quan – Quảng Đông.
Trong cuộc Cách mạng Văn hóa, hồng vệ binh vì để loại bỏ cái gọi là mê tín dị đoan, đánh đổ những cái gọi là thần rắn quỷ bò. Vì để xác minh xem Đại sư Huệ Năng có phải là do con người tạo ra không, đã dùng búa tạ đập vào ngực của đại sư, tạo thành một lỗ nhỏ tại đó. 
Kết quả, ngạc nhiên khi nhìn thấy các bộ phận cơ thể của đại sư vẫn còn nguyên vẹn, mọi người có mặt tại hiện trường lúc đó vội vã lao nhao quỳ gối dập đầu.
3. Lời nguyền tại lăng mộ Thành Cát Tư Hãn
Tương truyền rằng, trong gần 800 năm qua lăng mộ của Thành Cát Tư Hãn luôn luôn được bảo vệ bởi một lời nguyền khiến nó không bị phát hiện.
Lăng mộ Thành Cát Tư Hãn được giữ bí mật bởi một lời nguyền.
Năm 2002, một nhóm khảo cổ học Mỹ đã tuyên bố tìm thấy ngôi mộ của Thành Cát Tư Hãn, từ bỏ hoạt động khai quật rút lui ra ngoài Mông Cổ. 
Đội thám hiểm đã phát hiện, lăng mộ được bảo vệ bởi một bức tường dài 2 dặm, trên bức tường này bất ngờ phun ra rất nhiều loại rắn độc. Người ta nói rằng trước khi Thành Cát Tư Hãn qua đời vào năm 1227, đã từng ra lệnh không cho phép ai được biết tới vị trí Lăng mộ của ông.

4. Nước sông Liêu Hà Doanh Khẩu trong một đêm tăng vọt
Mùa hè năm 1934, tại Doanh Khẩu trời tối và đổ mưa liên miên, đặc biệt mưa to liên tiếp hơn 40 ngày, nước sông Liêu Hà liên tục tăng nhanh, đầm lau sậy của bờ bắc sông Liêu Hà biến thành một vùng nước mênh mông, sau khi mưa lớn qua đi, lúc đó những người dân sinh sống ở bờ bắc của sông Liêu Hà từ một đầm lau sậy ngạc nhiên phát hiện thấy một con rồng khổng lồ bị mắc kẹt.

Bờ bắc sông Liêu Hà Doanh Khẩu
Được biết, nghe nói lúc đó người dân nghĩ rằng rồng khổng lồ rơi từ trên trời xuống là một điềm tốt lành, vì để cho con rồng càng sớm trở về trời, vì vậy có người dùng chiếu sậy làm vật che nắng cho nó, một số khác thì đổ nước vào, để tránh cho cơ thể con rồng không bị khô.
Trong đền chùa có rất nhiều người dân, nhà sư mỗi ngày đều dùng các phương pháp khác nhau siêu độ, liên tục cho đến khi xuất hiện một đợt mưa xối xả trong nhiều ngày nữa, khi con rồng thần bí này biến mất mới dừng lại.
Hơn 20 ngày sau, con rồng lại xuất hiện một cách kỳ lạ lần thứ hai. Lần xuất hiện này là tại đám lau sậy cách cửa sông Liễu Hà 10 km, tại thời điểm này nó không phải là một sinh vật sống nữa, mà là một xác chết với mùi hôi khó chịu.

5. Bức tượng Phật chìa tay giữ cô bé rơi từ tầng 12
Trong năm 2002, tại tháp Sùng Văn huyện Kính Dương, một pho tượng Phật đã chìa tay bắt được một bé gái bị rơi từ tầng 12. Hơn 100 người đã chứng kiến tận mắt sự việc gây ra chấn động lúc đó.

6. Bắt được người cá

Năm 1980, ngư dân ở vùng biển Nam Hải bắt được một xác chết của người cá liền tức thì đem về làng chài, và sau đó bị một người không rõ danh tính tịch thu, đồng thời cung cấp cho họ dầu diesel coi như để bồi thường.


6 tháng 1, 2015

SÀI GÒN BÂY GIỜ...

SAIGON BÂY GIỜ  


Saigon bây giờ không thấy có người đẹp nữa! Xưa ra đường cứ thấy người ta vừa chạy xe vừa… ngoái đầu lại nhìn. 
Bây giờ ra đường người con gái nào cũng trùm kín mặt, mang vớ dài tay, găng tay kín mít, áo khoác sùm sụp, đầu đội mũ bảo hiểm, chỉ chừa hai con mắt lom lom qua kính bảo hộ… !
Ở trên cao nhìn xuống người người dày đặc, từng luồng từng luồng cuồn cuộn trôi đi, lâu lâu cụng mũ bảo hiểm một cái rồi mạnh ai nấy đi, cứ như đàn kiến. 
Đi bộ trên đường nhiều khi gặp người chào hỏi thân thiện mà chẳng biết ai là ai, đến lúc như chợt nhớ ra họ mới gỡ khẩu trang cười lỏn lẻn. May thay, con gái Saigon bây giờ tuy che mặt mà lại hở đùi! 
Họ mặc quần short thật ngắn ra đường bất kể sáng trưa chiều tối. Nhờ đó mà cũng có thể nhìn ra người đẹp! Có điều hơi nguy hiểm cho giao thông công cộng vì đường sá không thông thoáng như xưa.
Áo dài thì khó mà tìm thấy nữa rồi- trừ trên sân khấu và sàn diễn thời trang. Con gái vì thế mà không còn yểu điệu, dịu dàng, tha thướt nữa. Ngay cả những ngày lễ tết, ở đường hoa Nguyễn Huệ rực rỡ vậy mà cũng khó tìm thấy một tà áo dài.
Mọi người trở nên hấp tấp, vụt chạc, căng thằng hơn bao giờ hết. Cái lý do vì sao mất áo dài rồi phải trùm kín mít cả người như vậy thì ai cũng biết. Bụi khói mù trời. Không khí hừng hực. Môi trường đô thị ngày càng xấu đi. 
Cây xanh tàn rụi. Cao ốc vùn vụt bốc lên!
Saigon bây giờ béo phì ngày càng tăng! Một sự phồn vinh thực chớ không phải giả tạo. Béo phì nhanh nhất ở phụ nữ và trẻ con. Các chuyên gia dinh dưỡng la ơi ới, báo động hoài mà chẳng ai thèm nghe. Nghe chi cho mệt. Các cửa hàng fastfood cứ mọc ra như nấm. 
Ai cũng biết fastfood tới đâu, béo phì, tim mạch, tiểu đường, huyết áp… theo tới đó. Mà bệnh tật càng tăng thì… càng tốt chớ sao. Thuốc men, thực phẩm chức năng, quảng cáo ồn ào thì kinh tế càng phát triển. Thức ăn thức uống toàn hương liệu, hoá chất, bột nêm các thứ làm cho chuyện bếp núc trở nên đơn giản. 
Cứ xem TV thì biết. Người nào người nấy già trẻ lớn bé mặt mũi bóng lưỡng, hí hửng chụp giựt nước uống thức ăn, nhảy nhót mừng vui tưng bừng mọi nơi mọi lúc!
Saigon bây giờ cận thị quá trời! Trẻ con nứt mắt đã cận thị. Mẫu giáo tiểu học cận thị tùm lum. 
Tiệm kiếng mở ra tràn ngập, góc nào cũng có.. 
“Chỗ nào rẻ hơn trả lại tiền!”. Ấy cũng nhờ vi tính, game online, TV… các thứ ngày càng hấp dẫn. Thế giới nhỏ trong lòng bàn tay. Trẻ con sướng như tiên. Đồ chơi trên trời dưới biển khắp hang cùng ngõ hẹp. Lâu lâu kêu có hóa chất độc hại. Khi biết thì mọi thứ đã muộn rồi.. Kể cả thuốc “cam” nổi tiếng một thời nay gây ngộ độc chì không thuốc chữa. Lạ là người ta vẫn cứ tin và vẫn cứ nhắm mắt uống càng! 
Các loại sữa “thông minh” dành cho trẻ con ngày càng nhiều, khiến các bà mẹ không muốn cho con bú sữa mình nữa. Rõ ràng các thế hệ trước đây không được uống sữa thông minh nên có vẻ kém… thông minh!
Saigon bây giờ loãng xương hơi nhiều. Đi ngoài đường thấy người ta lố nhố, tụ tập, tưởng gì, hóa ra đang túm tụm đo xương! Có người tử tế, vì sức khỏe cộng đồng, đem máy đo mật độ xương ra ngoài đường đo cho ông đi qua bà đi lại. 
Ai cũng loãng xương kẻ ít người nhiều! Sau đó ai cũng mua một vài hộp sữa, một vài loại thuốc chống loãng xương là xong.
Saigon bây giờ đua nhau sửa sắc đẹp. Ai cũng sửa được, không cần phải học. Ai cũng nên sửa, từ cô hoa hậu đến ca sĩ, người mẫu, cô hàng xén, anh doanh nhân. 
Bơm vú bơm mông, cắt mắt, xẻ mũi, chẽ cằm rào rào. 
Ai cũng thành người mẫu ca sĩ Hàn quốc. Nhan sắc rộ lên khiến các nhà thơ bí không còn làm thơ được nữa!
Saigon bây giờ trẻ con bỗng dậy thì sớm. 
Không dậy thì sớm cũng uổng! Mọi thứ kích thích cứ rần rật chung quanh. Phim ảnh, internet, sách báo… các thứ. Thức ăn thức uống béo bổ các thứ. Khí hậu nóng lên. Tỷ lệ phá thai vị thành niên tăng một cách đáng ngại. 
Tình trạng vô sinh cũng nhiều. Ly dị cũng mau. Người ta đua nhau mổ đẻ cho đúng giờ hoàng đạo. Trẻ sanh non, suy hô hấp, thiếu dưỡng khí não, lớn lên tâm thần cũng bộn!
Tóm lại, sức khỏe cộng đồng ở Saigon bây giờ có nhiều điều đáng suy gẫm. Sài Gòn đẹp lắm nay còn đâu.

Đỗ Hồng Ngọc


Tạm biệt thành phố vài hôm nhé. Khi trở về chắc có nhiều lạ để kể cho mọi người.





__._,_.___



'data:label.url + "?&max-results=2"'
Chèn Emoticons
:))
:((
:D
:(
=))
b-(
:)
:P
:-o
:*
:-s
[-(
@-)
=d>
b-)
:-?
:->
X-(