MỘT THỜI XA VẮNG
Nhìn tấm ảnh của cháu gái XN (Hoàng Châu), tôi lại nhớ về một
thời xa vắng của mình, lúc đó tôi, T.Hoàn, T.Hiền, B.Hà và T.Uyên cùng học ở ĐH
Nomonoxop Moskva, chỉ có N.Hồng học trường y. Bao năm học phổ thông, 6 đứa chúng
tôi luôn ở bên nhau, gắn bó, thương yêu nhau như chị em ruột thịt và cho đến bây
giờ vẫn không cảm thấy xa nhau, mặc dù mỗi đứa một nơi : N.Hồng, sống ở Nha
Trang, tôi ở Sài Gòn, còn 4 cụ kia ở Thủ Đô, nhưng có dịp gặp nhau vẫn như thời
con gái, vẫn mày-tao, vẫn ôm nhau cười nói hồn nhiên như con nít vậy, thậm chí
còn giao ước với nhau không ai được về với các cụ trước mà phải cùng đi.
Tuy 5 đứa cùng học
một trường, nhưng mỗi đứa một khoa nên cũng ít gặp nhau, hè tới có lúc đi nghỉ
cùng nhau, nhưng cũng ít. Lúc này chúng tôi suy nghĩ cũng khác hẳn hồi còn học
phổ thông, những niềm vui, những nỗi buồn ít được chia sẻ cho nhau nên cũng có
lúc lang thang ngoài phố một mình như XN-cháu ngoại bây giờ. Khi buồn, tôi lại
xuống sân trường ngắm vườn xiren mầu tim-chúng rất đẹp và toả ra hương thơm thoang thoảng vô cùng dễ chịu.
Xiren tím lá xanh trường thương nhớ
Vở học trò ép kỷ niệm tinh nguyên
Áo măng tô, tuyết trắng chiều cổ tích
MGU ơi, ngày tháng quá êm đềm!
Tôi không giỏi làm thơ nên nhặt được bài thơ “MỘT THỜI XA VẮNG”
mà tôi rất thích, đưa lên để các cụ cùng đọc và có thể tìm thấy một phần bóng
giáng của mình trong đó.
6 bà gặp nhau tại Hà Nội
Bài thơ "MỘT THỜI XA VẮNG"
Có một thời hoa tím đã phôi pha
chiếc áo không còn như một màu trắng sữa
cũng hoen rồi theo vệt cũ thời gian
Có một thời cũng lặng lẽ đi qua
dòng lưu bút năm xưa cũng sẽ còn sẽ giữ
nhưng cuộc đời sẽ không còn đẹp như một thủa
bước chân buồn theo tiếng trống năm xưa
cũng sẽ xa rời - ta đi tới bến bờ
và ta biết ngươi lớn mai sau sẽ chỉ là nỗi khổ
cuộc đời chẳng hồng như thời tuổi thơ nữa
ta lại muốn về với vệt nắng năm xưa.....
chiếc áo không còn như một màu trắng sữa
cũng hoen rồi theo vệt cũ thời gian
Có một thời cũng lặng lẽ đi qua
dòng lưu bút năm xưa cũng sẽ còn sẽ giữ
nhưng cuộc đời sẽ không còn đẹp như một thủa
bước chân buồn theo tiếng trống năm xưa
cũng sẽ xa rời - ta đi tới bến bờ
và ta biết ngươi lớn mai sau sẽ chỉ là nỗi khổ
cuộc đời chẳng hồng như thời tuổi thơ nữa
ta lại muốn về với vệt nắng năm xưa.....
PLTT
bài thơ hay ẩn dật nỗi u buồn,bài bài xiren tím của bạn cũng hay!
Trả lờiXóaCám ơn Thomau đã chia sẻ.
XóaĐọc bài thơ này cũng cho tôi nhiều cảm xúc -một nỗi nhớvề quá khứ xa xăm -không biết mình bao giờ trở lại ,dù chỉ một khoảnh khắc với nơi ấy ,những con người ấy . Bài thơ hay (theo tôi )
Trả lờiXóaChúng ta đang đi ở đoạn cuối con đường, quay trở về nơi xuất phát thật là khó, mà dù có quay lại lại được cũng chẳng phải như xưa. Hãy để NÓ như những kỷ niệm đẹp.
XóaAi cũng nhớ- muốn quay về thời xa vắng.
Trả lờiXóaĐể xum vầy cùng bạn hữu trắng trong .
Nhưng thời gian có bao giờ trở lại ?
Nên lòng ta mãi mãi nhớ thương !
Tuổi đôi mươi thời nào cũng đẹp
XóaNhưng qua rồi không trở lại nữa đâu
Bây giờ tóc bạc trên đầu
Tìm về quá khứ thấy đâu bến bờ...!
Xiren hỡi xiren
Trả lờiXóaNgươi trắng trong như những người con gái
Có một thời nhớ mãi
Một thời nhắc lại những dấu chân thon...
Chị thật thơ mộng và tình cảm...vậy mới có HV và cháu ngoại xinh đẹp tài năng như vậy! Thật đáng ngưỡng mộ...
Cám ơn ST đã quá khen. Chị không biết thơ mộng đâu, nhưng tình cảm thì có, thỉnh thoảng sống với quá khứ thấy vui và thanh thản, chỉ tiếc là cái "THỜI XA VẮNG" mỗi ngày mỗi xa chúng ta hơn.
XóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa