23 tháng 6, 2013
86 tuổi chưa già
Mời các bạn xem một "chị" 86 tuổi mà vẫn dẻo dai như đang ở tuôỉ 20, vì vậy chúng ta đâu có già ?. Hãy cố lên "Đuổi" kịp cô ấy nhé.
Nếu bạn nào thích xem to thì ấn vào ô dưới góc phải có Yuo Tube nhé.
20 tháng 6, 2013
BÀI THƠ DỰ KIẾN GỬI IN SÁCH
Hồng Phương : Kính gửi BBT tôi đã gửi cho bạn QT một bài dự kiến in sách, nhưng tôi thấy không phù hợp với nội dung cuốn sách, toi xin rút lại bài đã gửi và thay vào đấy là bài thơ "Một thời để nhớ". Thành thật xin lỗi.
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Mỗi
độ thu về, gió heo may
Hà
Nội vàng mơ, lá rơi đầy
Sài gon,
trời trong, mây bát ngát
Bồi
hồi kỷ niệm, mắt lại cay
Mới đó, mà đã sáu mươi năm
Cái thuở trẻ con đến Quế Lâm
Bao nhiêu bỡ ngỡ và lo lắng
Nhớ về đất Việt quá xa xăm
Nỗi buồn lũ trẻ, chẳng đọng lâu
Tình thương ấm áp , quá nhiệm màu
Thầy cô chăm sóc, như cha mẹ
Ly Giang nơi ấy khác sông Cầu *
Chỉ ở Quế Lâm, ba tháng thôi
Vẻn vẹn ba tháng, đã xa rồi
Lũ trẻ rời về thành phố khác **
Quyến luyến thầy cô, chẳng muốn rời
Nước mắt đầm đìa, buổi chia tay
Rưng rưng bè bạn với cô, thầy
Quế Lâm, Học Xá
trong tâm khảm
Nhớ suốt đời tôi, tới hôm nay
Quế Lâm, gọi mãi, Quế Lâm ơi
Ga đến đầu tiên của cuộc đời
Thời gian, thời thế...nhiều thứ khác
Nỗi nhớ Quế Lâm, mãi trong tôi
14 tháng 6, 2013
ẢNH LẠ MIẾN ĐIỆN
ẢNH LẠ MIẾN ĐIỆN
Bức ảnh nầy có gì đặc biệt ?
Ảnh 1. Ðây
là một bức ảnh chụp một tảng đá gần một cái hồ ở Miến Ðiện . Bức ảnh chỉ có thể
thâu được một lần trong một ngày đặc biệt khi những tia sáng mặt trời chiếu
vào tảng đá đó theo một góc độ nhất định
Bạn hãy
nghiêng đầu về phía trái và nhìn lại một lần nữa ...
Bạn có thấy điều gì khác lạ
không?
có hay không?
có hay không?
Ảnh 2. Bây giờ tôi xin
xoay bức ảnh lại theo chiều thẳng đứng .
* Tôi thấy đây là một bức ảnh chụp hòn đá có hình thù thật lạ, nhìn kỹ còn thấy nhiều hình nhỏ trong hình lớn khá tinh vi nên đưa lên cho các cụ chiêm ngưỡng và lý giải-có phần tâm linh trong đó?
12 tháng 6, 2013
NHỚ THƯƠNG MẸ VÔ CÙNG
Hồng Phương:Từ nay đến tháng 7 âm lịch là những ngày chúng ta tỏ lòng đền ơn cha mẹ nhiều hơn cả. Tôi đăng bài thơ này để nói lên nỗi lòng của những đứa con thiếu mẹ từ rất sớm.
THƠ : Mẹ...ngày Mother's day
Con viết vần thơ gửi xuống suối vàng
Hay bất cứ phương trời nào có mẹ
Mẹ ơi, ngày hôm nay tâm hồn con quạnh quẽ
Khi thấy mọi người chúc tụng Mother's day
Đã bao năm con chẳng biết ngày này
Khi từ nhỏ, con không có mẹ
Mẹ sớm ra đi, bỏ cuộc đời dâu bể
Mẹ bỏ con đi, cách biệt ngàn trùng
Con không khóc, nhưng hồn cứ rưng rưng
Ký ức xa xăm, con vẫn hoài nhớ mẹ
Con không nhớ nhiều, chỉ qua lời chị kể
Mẹ đã tảo tần, mưa nắng sớm hôm
Nước mắt tràn đêm, khắc khoải sự cô đơn
Kiếp hồng nhan bên trò đùa số phận
Nụ cười buồn, chảy xuôi dòng lầm lẫn
Bến hoàng hôn, thiếu vắng con đò
Chị em con bé lắm, và quá đỗi dại khờ
Con lại cách xa ngàn dặm
Để một ngày màu đen thăm thẳm
Mẹ bỏ ra đi
Con chẳng thể đền đáp được gì
Khi con khôn lớn
Cuộc sống ngày nay chẳng còn thiếu thốn
Không còn mẹ bên đời
Vần thơ viết ra con gửi đến xa xôi
Gửi đến Niết Bàn, gửi yêu thương đến mẹ
Nếu được ước, dẫu biết rằng không thể
Ước mẹ trở về, dù một thoáng, một giây
Mẹ bất tử, mẹ vẫn ở quanh đây
Mẹ là ánh sáng chở che con sống
Giúp con vượt qua phong ba, biển động
Mẹ ơi...
Mẹ ơi....
T.A. LÊ
11 tháng 6, 2013
Thắc mắc
Tôi không biết tại sao mấy ngày hôm nay không thể đăng nhập trên blog để viết bài mới được, nói đúng hơn là viết được, nhưng không xuất bản được mà chỉ lưu ở phần trang chủ, không hiện trên phần bạn bè?.Ai biết chỉ cho, xin cám ơn.
6 tháng 6, 2013
MỘT NGÀY TRỌNG ĐẠI...
Hôm qua 5-6/2013 trường
cháu ngoại Xí Ngầu-Hoàng Châu đã tổ chức lễ tốtt nghiệp PTTH, đến dự buổi
lễ có ba mẹ và các em của XN, chỉ tiếc là ông bà không dự được, nhưng các cháu
có gửi nóng một số hình từ Iphon qua con đường Wechat để ông bà chia vui. Nhìn
những khuôn mặt rạng rỡ, vui cười của các cháu, ông bà như trẻ lại. Với VN,
ngày tốt nghiệp PTTH cũng không có gì to tát, nhưng ở phương tây thì đây là một
ngày trọng đại của một con người, đây chính là cái mốc đánh dấu một con người
bước vào ngưỡng cửa cuộc đời-phải tự lo liệu cho cuộc sống của mình, cha mẹ chỉ
hướng cho con đi, do đó tình cảm ruột thị cũng không gắn bó nhiều, nhưng ở
Phương Đông chúng ta thì khác. Ba mẹ XN vẫn lo cho con từ A-Z cho đến khi tốt
nghiệp ĐH và có việc làm, điều này không dễ dàng gì ở cái thờ kinh tế nước ta
đang vô cùng khó khăn này, ông bà chỉ có thể động viên bằng tinh thần, chứ
không thể giúp gì về kinh tế. Rất thương con gái vì phải làm việc cật lực,
nhưng vì tương lai các con thì phải hy sinh bản thân thôi. Đây chính là chỗ
khác nhau giữa người Á Đông và người Phương Tây.
Cách đây hơn 50
năm, tôi cũng đã có một ngày như thế, tôi còn nhớ hôm làm lễ ra trường chúng
tôi được mặc đầm trắng, đi tất ni lông và uốn tóc cho hơi quăn mà từ thờì học
phổ thông không bao giờ có-lúc còn đang là học sinh thì phải mặc đồng phục, đi
tất len thắt hai bín tóc cột nơ mầu đen hay mầu trắng theo quy định của nhà trường.
Đêm hôm làm lễ ra trường, chúng tôi thức trắng tại sân trường để ca hát, nhảy
múa cho đến rạng sáng cả lũ kéo nhau ra Hồng Trường để đón bình minh và đi dạo
phố, chỉ tiếc là thời ấy không có máy ảnh để chụp lại những giây phút thiêng
liêng ấy. Bây giờ các cháu quá đầy đủ về mọi mặt.
Sau đây là một số hình ảnh chụp vôi :
Xí Ngầu-Hoàng Châu đứng thứ 4 từ trái qua
Xí Ngầu rất chăm học nên luôn được là học sinh giỏi
Con gái mẹ giỏi quá!-Một bó hoa cho con nè
Một bó hoa nữa của Bi-Khôi tặng Ngầu nè.
Cả nhà cùng vui
Ảnh này đầy đủ hết : 2 người đứng ở bìa trái và bìa phải là ba mẹ của Bi và cũng là ba mẹ nuôi của Xí Ngầu
Bí Ngô tranh thủ tạo dáng (trước khi đi dự lễ tốt nghiệp của chị Ngầu)
Mượn giầy của mẹ để nâng chiều cao lên một chút
Mỏi chân quá rồi, hổng chịu nổi nữa.
Phi với Bi sao còn ở đây? ( Phi em trai Ngầu đứng bên trái, 15 tuổi cao 1m83 )
Đây là chiếc đầm trắng mà bà ngoại mặc hôm tốt nghiệp PTTH
Ngày thường đi học thì mặc như thế này
Sinh hoạt đội thiếu nhi thì áo trắng váy nâu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)